JavaScript is off. Please enable to view full site.

Bà Chằn Lửa

99 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Dâm Hiệp
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Năm xuất bản 2020
Số Chữ 36,047
Độ Tuổi 18+
Lượt xem: 106,851
Từ Khoá Anh Chị Em LL Sịp truyện 18+
Thể Loại:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu
Tổng đề cử Bà Chằn Lửa
Đã có 19 người đánh giá / Tổng đề cử
Tôi thường gọi lén bà chị bằng cái tên bất hủ này vì tánh tai ác của bả. Ai đời tôi cũng là một con người hẳn hoi mà bà coi tôi như cái bị cát để bả ngày ngày dợt đấm võ. Mỗi lần bả cất tiếng gọi “ có đứa nào ở ngoải, dzô tao nhờ chút coi “, tôi chưa kịp ba chưn bốn cẳng chạy vô là y như bả đã nổi xung.

Nhà chỉ có 2 chị em, ngoài tôi ra còn đứa nào khác, vậy nhưng tánh bả chảnh nên gọi trùm lớp vậy cho có vẻ giàu người. Đến khi tôi chạy vô thì chẳng nói chẳng rằng bả hết ngắt lại nhéo, hết nhéo lại giựt tóc, ký đầu, vẹo tai và chửi um. Tôi đau tổ chảng mà hổng dám la vì la bả còn đập dữ dội nữa.

Cứ nhè bắp vế non của tôi mà bả nghiến răng trèo trẹo, ngắt cái nào cũng muốn dứt thịt ra, bảo sao tôi chẳng khiếp. Đợi lúc được tha, tôi giở ra coi, ôi thôi hai bên bắp vế tím bầm như bị té. Bởi má tôi luôn dặn dò chị dạy dỗ cho tôi nên bả được trớn làm hung.

Tôi cầu mong sao có cha nào rước bả đi sớm cho tôi nhờ, chớ ở lâu chắc tôi ốm o gầy mòn còn gì nữa. Càng ngày tôi càng lớn mà bả vẫn thấy tôi con nít trân nên xáng cái nào cái nấy nên thân, tôi đau điếng bắt nhợn.
Mà nào chị có xấu cho cam. Mặt mày sáng rỡ, người ngợm phổng phao, vai u, ngực nở, đít đi nhong nhỏng, có dáng ra phết. Ngặt cái có lẽ vì giọng bả nghe lớn nên ai cũng ngán, cha nào cũng sợ rước bả về rồi bị bả thưởng năm ngày ba trận chắc tiêu tùng.
Mới nhất
3 năm trước
    Tổng đề cử 19
    Tuần 213
    Tháng 180
    loading
    loading