Đã có 15
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
Thiên địa mênh mông, có biển di chỉ kinh đô cuối đời Thương.
Biển tâm song lục, tung hoành vạn dặm.
Phù thế luân hồi, sinh sinh không ngừng.
Vương hầu Đế gia, chữ quyền đứng đầu.
Thương Cổ thế gia, chữ lợi đi đầu.
Lầm hãm tình cục, tâm cổ ngầm sinh.
Quyền, lợi, tình, đâu nặng đâu nhẹ?
Khói lửa phía tây nổi lên, nghiêng chén nước đổ khó hốt.
Thiên hạ đại loạn, khuynh quốc hồng nhan bạc mệnh.
Kiếp phù du hỗn loạn, lại nhìn 《 Khuynh bôi 》, hỏi tình nặng mấy phần?
Mưa rơi thanh giai, khói mang mái cong, đón gió xuân ý.
Mưa gió phiêu phiêu, sơn hà phiêu phiêu, cho nên ảo ảnh mịt mờ.
Ai mưa đêm nghe tiếng tiêu lạnh, mộng tỉnh âm xa xôi.
Ánh nến dưới mái hiên, soi bóng hình cô độc, khêu đèn chếnh choáng phiêu diêu.
Mưa đêm tí tách đầy trời, sơn trưởng nước mênh mông, còn tại nụ cười cô tịch hôm qua.
Thán thâm cung khốn khổ, Đế gia nữ thiên kim, có mấy người tiêu dao?
Tranh giành thiên hạ, giang sơn ảm đạm, kiếp phù du thật khó liệu toàn.
Vọng kinh quốc, hôm nay mịch, mưa dính khinh bào.