JavaScript is off. Please enable to view full site.

Thời Học Sinh Hỗn Độn

272 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Dâm Hiệp
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Năm xuất bản 2019
Số Chữ 83,559
Độ Tuổi 18+
Lượt xem: 32,347
Từ Khoá Dâm Hiệp Dâm Hiệp Học Sinh
Thể Loại:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu
Tổng đề cử Thời Học Sinh Hỗn Độn
Đã có 2 người đánh giá / Tổng đề cử

Tôi sống ở SG gần như là cả cuộc đời lâu lâu chỉ là du lịch du hý vài nơi cho biết nhưng không hiểu sao tôi lại thích ở cái đất SG này như vậy. Giống kiểu có nhiều kỉ niệm khó quên vậy.

Vào chuyện luôn cho khỏi lan man. Bỏ cặp kính lên bàn, tôi bị cận nhưng cũng không phải là tới mức bỏ kính ra là không thấy gì. Tôi đứng trước cửa phòng thi chuyển cấp, mới học hết năm lớp 9 mệt bỏ mẹ thì bị ông bà già bắt phải thi vào trường điểm.

Khu ngoại ô SG này trường điểm với trường thường nó khác nhau xa lắm. Trường điểm thì toàn con nhà khá giả học giỏi ngoan hiền, tôi thì ngoài cái tướng to xác ra thì học cũng tạm ổn nếu không muốn nói là 9 năm học sinh giỏi.

Mà cũng không biết học giỏi để làm gì cho khổ, đứng trước của phòng thi mà éo biết phải làm gì. Vào thi thì không biết trời xui khiến sao đó mà đề trúng tủ, thời đó thi 2 môn mà tới 18.5, tôi cũng phục bản thân.

20 ngày sau, báo điểm ông bà già như là trúng số làm tiệc lớn ăn mừng con vào trường điểm. Đâu ai biết tôi éo muốn vào đó chút nào, không bạn không bè đừng nói tới nhỏ em gái mưa đang quen lớp 9 chưa thịt được.

1 tháng sau. Cũng theo ông già lên làm giấy nhập học, mới hay tin trường điểm đủ lớp không nhập học sinh không có hộ khẩu trong quận. Ông già tôi mặt đỏ bừng tay nắm chặt vỗ xuống bàn rõ to lớn tiếng :

- Thầy coi như thế nào chứ, con tôi thi đủ điểm cũng không thua ai tại sao có đứa thấp hơn được vào mà con tôi không được.

Ông thầy trả lời gọn gẽ :

- Anh đừng nóng, tại vì chỉ thị của Sở GD cho nên chúng tôi phải chấp hành.

Tiện thể nói Ông già tôi làm Nhà Nước nên cũng có tai mắt, rõ ràng biết ông thầy lám khó nhưng dù gì cũng không thể làm lớn chuyện. Về tới nhà báo vs mẹ tôi, mẹ tôi bả chỉ có 2 đứa con tôi lớn nhỏ em tôi nhỏ, mà tính khí mẹ tôi thì không như ba cực kì dể bốc hỏa. Gặp là Chủ chợ nên tiếp súc với nhiều thành phần nên buộc miệng:

- Cho người chém chết mẹ nó. Rõ ràng Ông Thanh trưởng công an quận có con thi ít điểm hơn con mình mà nó được vào, con mình vậy mà không được. Rõ ràng có thằng chơi mình.

Vài ngày sau, nhiều nguồn tin cho biết thì ra do Ông Thanh làm áp lực cho trường vì con trai ổng không được vào, rồi tôi cũng biết thêm Ba tôi và Ông Thanh bằng mặt không bằng lòng lâu nay.

Mà ngày Tụ trường tới gần mà thằng con chưa có trường nào ra hồn học, Ba tôi mới nói :

- Thôi ráng năm nay đi con, học xong ba kiếm trường khác cho con chuyển.

Nghe mừng hết lớn, tôi mới nói :

- Học trường gần trường cấp 2 của con đi. Nhiều bạn con cũng lên đó học cũng được

Ba: - không! con học trường đó toàn dân quậy không có tốt.

Thế rồi tôi được đến 1 cái trường xa lạ, Bước vào với tâm thế con ông Trưởng phòng quân ủy quận.

Mà cũng không được học lớp đàng hoàng, trường có 13 lớp 10 với 1 lớp cá biệt là 14 tôi học lớp 13 vcl.

Nhưng mà cũng ở đây Tôi gặp em [ mà không đúng chị mới đúng] người con gái tạo sóng gió lần đầu trong đời tôi

Tạm dừng ở đây .

Mới nhất
1 năm trước
    Tổng đề cử 2
    Tuần 563
    Tháng 1021
    loading
    loading