JavaScript is off. Please enable to view full site.

Oan Hồn - Truyện ma audio

113 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Truyện Ma Người Đọc
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Năm xuất bản 2019
Số Chữ 3,299
Lượt xem: 1,268
Từ Khoá audio kinh dị truyện audio truyện kinh dị truyện ma
Nghe từ đầu
Tổng đề cử Oan Hồn - Truyện ma audio
Đã có 9 người đánh giá / Tổng đề cử

( TruyenAudioCV.Com ) - Xin giới thiệu tới quý vị và các bạn câu chuyện ma có thật " Oan Hồn " được thể hiện qua giọng đọc " Hằng Bon "

Tác giả: Sưu tầm – Giọng Đọc: Hằng Bon

Phần 1

Cơn mưa giông vừa tạnh, chỉ còn lác đác vài hạt thật nhẹ. Xa xa, những tia chớp lóe lên làm sáng rõ ngọn tháp giáo đường. Giờ này mọi người trong xóm Xuân Bình đã say ngủ. Khuya lắm rồi, dễ chừng cũng sau nửa đêm. Lão Doanh, bước ra sân quẹo phía hè sau, nơi có ba tấm ván dựng thành hình chữ U chứa một đống tro, xắn ống quần lên tiểu.

- Cho tôi miếng nước...có ai cho tôi miếng nước...trời

ơi, tôi khát quá, chết mất...

Trong bóng đêm dày đặc, lão Doanh rùng mình ngơ ngác, lão nói thầm trong bụng:  “Giờ này ai còn xin nước?” 
Lại tiếng kêu: 
- Cho tôi xin miếng nước...có ai cho tôi miếng nước...trời ơi...

Tiếng than lúc này gần lắm, giọng the thé, khiến người nghe nổi da gà. Lão Doanh ráng sức tiểu cho lẹ, chưa đã, nhưng lão đành cầm ...lắc lắc thật nhanh, thả ống quần ngủ xuống, vội chạy vào nhà, đóng sầm cửa lại. Tiếng xin nước lúc nửa đêm làm toàn thân lão Doanh ớn lạnh. Sực nhớ câu nói của cha Luông: “Chúa đã từng làm phép đuổi quỷ nhập vào đàn heo để cứu người đàn bà ...”. Lão Doanh mò tìm chiếc hộp quẹt đốt đèn, đến bàn thờ cầm cây thánh giá, tròng xâu chuỗi vào cổ mở cửa mạnh dạn bước ra sân. Lão Doanh cầm thật chắc cây thánh giá làm như thể nó vụt bay đi. Lão đưa lên trời, đọc một hồi kinh Lạy Cha cho đến đoạn cuối .. cứu chúng con cho khỏi sự dữ...Amen. Lão cố đọc lớn câu sau cùng nhiều lần. 
“Quác, quác” 

Lão Doanh giật bắn mình, một con quạ đâu đó kêu hai tiếng, vỗ cánh sà xuống ngang trước mặt lão rồi vụt bay đi. Lóng ngóng vài giây, tiếng kêu xin nước cũng bặt... “như vậy là tốt lắm rồi”, lão Doanh nghĩ như thế và tự cho mình hưởng cái quyền an ninh. Có thể sau khi đọc kinh, hồn ma được nhập vào con quạ và Chúa đã đem nó đi trấn nước rồi, miệng lão càm ràm, khinh miệt: “ma với cỏ” rồi quày quả bước vô nhà, đóng cửa. Đặt cây thánh giá vào chỗ cũ, cởi xâu chuỗi tròng hai bận vào nó, lão Doanh bưng chiếc đèn hột vịt lên gần miệng thổi cái phụt, để lại xuống bàn. Lòng đôi dép Nhật dính cát, lão co hai bàn chân xát vào nhau vài lần cho sạch trước khi nằm trở lại. 
Độ tàn điếu thuốc, trí lão Doanh chưa hết bàng hoàng, trong mùng, mắt lão vẫn còn thao láo với màu đen quánh xung quanh. Bỗng tiếng bước chân của ai mỗi lúc nghe một gần. Tiếng chân ngừng hẳn, mấy con gà phát hiện có bóng người la toáng lên, đập cánh đành đạch như muốn phóng ra khỏi chuồng. Lão Doanh ngồi phắt dậy rón rén đi đến cửa sổ nhìn ra vì đinh ninh có kẻ trộm. Một tia chớp lóe lên, lão Doanh giật thót, lạnh xuyên toát xương sống; dáng một người đàn bà gầy đét, đầu bù xù, mớ tóc phủ xuống gương mặt xanh dờn như tàu lá chuối non mà lão chỉ cách bà ta có mấy song cửa sổ. 
Người kia cất tiếng gọi: 
“Cho tui xin miếng nước... cho tui xin... xin nước” 
Tiếng nói đứt quãng và mang âm thanh cực kỳ rùng rợn. Lúc này hồn vía lão Doanh lên mây. Lão á khẩu phóng lại bộ phản lăn tuốt vào góc trùm mền kín mít. Bà vợ nằm trên chõng tre kê gần bếp, chưa tỉnh ngủ hẳn, nghe thấy tiếng kêu bên ngoài sợ quá đái vãi ra quần, nhào qua phòng thằng Thế, đứa con đang ngủ chung với vợ mới cưới. Bà nhào lên giường chen vào giữa hai vợ chồng nó làm chúng giật mình thức giấc hỏi dồn: 
“Chuyện gì vậy, có chuyện gì thế mẹ?” 
“...mờ...mờ...ma...” 

Bà Doanh trả lời ú ớ, hai hàm răng gõ vào nhau nghe lộp cộp. Một góc của chiếc mùng bị đứt dây, phủ xuống như tấm lưới cá làm Thế quờ quạng một lúc mới hất được mùng chui ra. Lúc này nó đã nghe tiếng kêu xin nước bên ngoài vọng vào làm tim nó cũng đập thình thịch. 

Nãy giờ toàn thân lão Doanh nằm co quắp như con tôm. Tất cả vốn liếng kinh kệ lão nhớ câu nào đọc câu đó, không đầu không đuôi. Lão sờ lên cổ để tìm xâu chuỗi hộ mạng, nhưng chợt nhớ ra đã treo nó lên cây thánh giá rồi. Trong nhà lão Doanh ai nấy đều run. Thằng Thế làm bạo bước trên mười ngón chân xuống nhà bếp lấy cái rựa. Nó không biết lấy rựa để làm gì, chặt ma ư? nó không có ý định ấy, nhưng nghe nói ma sợ sắt biết có đúng không? Cái rựa không nằm ở vị trí thường lệ, nó mò mẫm trong bóng đêm, bàn tay phải giong ruổi huơ vào lưỡi dao, nó thấy rát biết vừa bị đứt. Thế lấy bàn tay trái bóp mạnh vào vết thương cho cầm máu. 
Bên ngoài tiếng xin nước và tiếng móng tay cào lên cánh cửa bằng tôn cứ chốc chốc xoáy vào nghe cực kỳ rùng rợn. Thục và mẹ chồng vốn chưa thân nhau lắm, thế mà đêm nay, Thục trùm mền quá đầu quay mặt vào vách run như người bị sốt rét nặng thì sau lưng mẹ chồng cũng ôm chặt lấy vai nàng mà run. Một đêm hãi hùng không tả trùm xuống nhà lão Doanh, một ngôi nhà lẻ loi cách ly xóm đạo Xuân Bình mấy

Mới nhất
5 năm trước
    Tổng đề cử 0
    Tuần 337
    Tháng 653
    loading
    loading