JavaScript is off. Please enable to view full site.

Thất Dạ Tuyết

90 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Kiếm Hiệp Ngôn Tình
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Năm xuất bản 2018
Số Chữ 27,859
Truyện Dịch 100%
Lượt xem: 6,557
Từ Khoá doc truyen that da tuyet that da tuyet that da tuyet full that da tuyet prc
Nghe từ đầu
Tổng đề cử Thất Dạ Tuyết
Đã có 1 người đánh giá / Tổng đề cử

ĐÁNH GIÁ CỦA BẠN NẤM ĐỘC (vyvuquynhnhu@... - Đồng Nai):

Kiếm hiệp và ngôn tình, 2 thế loại vốn thường "được" nhiều người xếp vào loại văn học ba xu rẻ tiền. Tôi không giấu là mình cũng từng là 1 trong số những người đó. Nhưng với "Thất dạ tuyết", tôi tin rằng bạn sẽ không thất vọng.

Câu chuyện mở đầu bằng cảnh hai phe Hắc - Bạch võ lâm sống mái cùng nhau trong nền tuyết trắng và những cây linh sam đâm thẳng bầu trời tựa như những bia mộ màu xám. Hai kẻ sống sót lê bước tới Dược sư cốc mong được cứu chữa. Từ đây, câu chuyện về tha thứ và thù hận, từ bỏ và cố chấp, quá khứ và hiện tại dần được mở ra.

Mỗi số phận trong "Thất dạ tuyết" đều mang những câu chuyện riêng. Hoắc Triển Bạch loay hoay với một tình yêu cố chấp, đến khi nhận ra hạnh phúc thật sự của gã vẫn luôn ở đó, thì gã lại để vuột mất nàng, dù chỉ cách một bước chân. Tiết Tử Dạ dằn vặt đau khổ bởi quá khứ bi thương, thức dậy dưới táng mai trắng bỗng cảm thấy trong cuộc đời bế tắc của nàng, hóa ra vẫn còn có thể tìm chút hơi ấm, tiếc là nàng không còn kịp để cảm nhận hơi ấm ấy lần thứ 2. Diệu Phong cả cuộc đời chỉ vẻn vẹn một nụ cười ấm áp, không tức giận, không niềm vui, chỉ như gió xuân ấm áp, đến rồi đi. Vậy mà giữa đêm tuyết lạnh, hắn đã khóc, đã bất lực không thể bảo vệ nổi người quan trọng nhất cuộc đời hắn. Vượt qua ngàn dặm bão tuyết với hy vọng mong manh, buông nàng xuống mới hay nàng đã tự kết liễu đời mình từ khi hắn vẫn còn tuyệt vọng bước đi trong tuyết. Tột cùng đau khổ, cũng là tột cùng bình lặng. Đồng không quá khứ, lựa chọn tương lai đầy mưa máu vì trong cuộc đời này không còn ai đợi y nữa.

Đúng như Thương Nguyệt thừa nhận, “Thất dạ tuyết” không phải là một câu chuyện “thiên trường địa cửu” mà là một câu chuyện về thỏa hiệp và từ bỏ. Từ bỏ quá khứ, từ bỏ mù quáng, từ bỏ nỗi ám ảnh, để tiếp tục mải miết trên con đường tìm kiếm hạnh phúc. Dù mong manh, dù thất bại nhưng can đảm lựa chọn, can đảm từ bỏ tức là đã sẵn sàng cho cuộc sống mới, sự chờ đợi mới. Nói cho cùng thì cuộc sống vẫn tiếp diễn, vấn đề là chúng ta lựa chọn phải sống thế nào mà thôi. “Thất dạ tuyết”, 7 đêm tuyết lạnh cho một dũng khí để từ bỏ.

Ngòi bút của Thương Nguyệt rất nữ tính, rất duy mĩ. Duy mĩ đến từng cái tên, từng nhân vật, từng tiểu cảnh. Mỗi nhân vật đều có màu sắc riêng, màu sắc toát ra từ cái tên, dáng hình đến tính cách. Đó là chưa kể đến từng khung hình tuyệt đẹp mà chị vẽ ra trong tác phẩm. Là cây mai trắng ngần nở hoa rực rỡ, nam tử anh hùng ôm lấy tử y nữ tử đang say ngủ, cảm giác yên bình kì lạ giữa những phong ba của bão tuyết. Là sát thủ lạnh lùng tóc xanh lảo đảo ôm người con gái đã chết lao đi trong đêm tuyết lạnh lùng, những bước chân mệt nhoài mà hắn mãi mãi chẳng bao giờ quên. Là đứa trẻ ngẩn ngơ bên chiếc cầu gãy đổ, nhận ra y đã chẳng còn đường để quay về. Có thể nói rằng, nếu bạn tìm kiếm những khung cảnh hoành tráng, bi hùng như trong tiểu thuyết của Kim Dung, bạn sẽ thất vọng. Ở Thương Nguyệt, bạn sẽ chỉ tìm thấy nét đẹp tinh tế, nhẹ nhàng mà sâu sắc ẩn chứa trong ngôn từ hoa lệ, bạn sẽ chỉ tìm thấy cảm giác phải nén bi thương trong mắt, sẽ chỉ tìm thấy cái buốt giá của mùa đông và sự mong manh của số phận con người trong vòng xoáy đấu tranh thiện ác, bạn sẽ tìm thấy yêu, hận, dịu dàng, chuếch choáng, đau đớn và cả những giây phút trong trẻo ngắn ngủi giữa hương hoa mai thoang thoảng quyện cùng hơi rượu nồng nàn… trong giây phút đó, biết đâu bạn chẳng chợt nhận ra mình đã đắm say trong ngòi bút của Thương Nguyệt từ lúc nào.

“Thất dạ tuyết” thật sự là một cuốn sách đem đến sự say mê trên từng con chữ, như vẽ một bức tranh tuyết trắng rực rỡ đến đau lòng, lạnh đến đau lòng…

.............

Thương Nguyệt đã phải mất tám năm để nhân vật của mình có thể cười như thế và say như thế, để thổi vào trong họ hơi thở của con người, để cân bằng trong họ sức mạnh của những vị thần và khuyết điểm của những phàm nhân.

Kim Dung. Cổ Long. Ngọa Long Sinh. Lương Vũ Sinh. Ôn Thụy An. Huỳnh Dị... Đã từ lâu, xuất hiện một định kiến rằng sáng tác tiểu thuyết võ hiệp, cũng như nhiều công việc khác, là "chuyện riêng của cánh đàn ông". Rằng chỉ nam nhi mới đủ tư cách “hành hiệp, luận kiếm”, chỉ nam nhi mới đủ tư cách viết về giang hồ.

Quan niệm ấy, tưởng chừng đã nghiễm nhiên trở thành chân lý. Cho đến một ngày, chân lý ấy hoàn toàn sụp đổ dưới ngòi bút của một cô gái. Cô ấy tên là Thương Nguyệt.

Lần đầu tiên, người đọc được thưởng thức một văn phong đẹp đẽ đến thế, quyết liệt đến thế, và cũng nhu mì như thế. Nữ tính trong cô, không những không hủy hoại nét hào hùng quen thuộc từng làm mê đắm bao thế hệ độc giả của 

Mới nhất
5 năm trước
    Tổng đề cử 1
    Tuần 468
    Tháng 908
    loading
    loading